Khác với hình ảnh “phú nhị đại” Trung Quốc sắm siêu xe, hay các chaebol Hàn Quốc chuộng hàng hiệu, giới siêu giàu Nhật lại chọn sống giản dị và kín tiếng đến mức khó phân biệt với tầng lớp trung lưu. Dù Nhật Bản là quốc gia có số lượng cá nhân sở hữu tài sản trên 1 triệu USD (HNWI) cao nhất châu Á, họ vẫn được gọi là “người giàu im lặng” của khu vực.
Một phần nguyên nhân nằm ở nền văn hóa và triết lý sống đặc trưng của người Nhật. Ảnh hưởng sâu sắc của Thiền tông, Thần đạo và triết lý “wa” (hài hòa) khiến xã hội coi trọng sự khiêm tốn, đề cao tập thể hơn cá nhân. Câu tục ngữ “Cái đinh nhô lên sẽ bị đóng xuống” phản ánh rõ tư duy không thích nổi bật. Từ thời Edo, việc phô trương của cải từng bị cấm để tránh gây đố kỵ, và tinh thần ấy được duy trì đến tận hôm nay.
Với người Nhật, giàu có là trách nhiệm, không phải đặc quyền. Nhiều gia tộc lớn như Mitsui hay Mitsubishi hình thành từ thời Minh Trị, phát triển qua nhiều thế hệ, coi tài sản đi cùng danh dự và trách nhiệm duy trì uy tín gia đình. Chính vì vậy, đẳng cấp thật sự không nằm ở hàng hiệu hay biệt thự, mà ở sự tự chủ, kín đáo và ổn định.
Giới thừa kế hiện đại cũng giữ phong cách này. Con cái của Masayoshi Son (SoftBank) hay Tadashi Yanai (Uniqlo) hầu như không xuất hiện công khai, không khoe tài sản hay đời sống xa hoa trên mạng xã hội. Họ học trường công, làm việc bình thường, và thường sống kín tiếng ở nước ngoài, thể hiện đúng giá trị “kenkyo” (khiêm nhường).
Thêm vào đó, xã hội Nhật có mức chênh lệch thu nhập thấp (hệ số Gini khoảng 0,33), khiến khoảng cách giàu - nghèo không quá rõ rệt. Khi sự phân tầng xã hội không sâu, nhu cầu thể hiện địa vị qua vật chất cũng giảm.
Khác với nhiều nơi coi tài sản là biểu tượng quyền lực, người Nhật chịu ảnh hưởng của Phật giáo và Thần đạo, nên họ tin rằng giá trị thật nằm ở “sự giàu có tinh thần” hơn là vật chất.
Ngày nay, dù mạng xã hội khiến văn hóa “flex” lan rộng, thế hệ rich kid Nhật vẫn giữ vẻ điềm tĩnh đặc trưng: họ có thể chia sẻ đời sống cá nhân, nhưng hiếm khi phô trương. Nếu phú nhị đại Trung Quốc tìm kiếm sự công nhận, còn chaebol Hàn dùng tài sản để mở rộng ảnh hưởng, thì người giàu Nhật lại thể hiện “sự tự tin im lặng”, nơi địa vị là cách sống, không phải thứ để trưng bày.