Danh hài nổi tiếng cùng thời Bảo Quốc, Duy Phương
Bảo Chung tên thật là Nguyễn Văn Lâm, sinh năm 1955 tại TP.HCM, trong một gia đình không có ai theo nghệ thuật. Tuy nhiên, từ nhỏ anh đã bộc lộ năng khiếu và đam mê ca hát, diễn xuất.
Vì không được gia đình ủng hộ theo nghệ thuật nên 13 tuổi, Bảo Chung đã trốn nhà xin đi theo đoàn hát Đồng Ấu Hoa Thế Hệ của ông bầu Quang Phục, diễn tại Bình Chánh.
Trong thời gian này, Bảo Chung được học ca cổ nhạc, đóng vai quân sĩ, chạy cờ rồi về sau được đôn lên đóng các vai kép ba, kép nhì. Để có tiền học cổ nhạc, anh còn làm thêm nghề sắp chữ trong nhà máy. Sau khi đoàn Đồng Ấu Hoa Thế Hệ tan rã, Bảo Chung lần lượt đi theo nhiều đoàn hát khác nhau. Tới năm 17 tuổi thì anh chuyển sang tân nhạc để có thêm đất diễn.
Sự nghiệp ban đầu của Bảo Chung khá lận đận, tới năm 20 tuổi anh vẫn phải chuyển từ đoàn hát này đến đoàn hát khác và đi diễn khắp các tỉnh thành từ miền Trung và Đông Nam bộ.
Mãi đến khi gia nhập đoàn Sông Hậu 3, Bảo Chung mới được giao vai kép chánh trong vai Lục Vân Tiên, nhưng vẫn chưa được nhiều người biết đến. Nam nghệ sĩ thừa nhận, anh không hợp với vai chính diện, nghiêm túc nên không có duyên với loại vai này.
Năm 1979, Bảo Chung đang đi diễn cùng một đoàn hát tại Quy Nhơn thì được giao đóng vai hề cho các vở Lâm Sanh - Xuân Nương, Bên cầu dệt lụa do một diễn viên trong đoàn nghỉ đột xuất.
Ban đầu, anh không đồng ý nhưng được thuyết phục nên nhận vai và thành công bất ngờ, ghi dấu ấn với khán giả. Từ đó, Bảo Chung nhận thấy mình có duyên với loại vai hài và liên tục nhận những vai này.
Năm 1981, Bảo Chung về TP.HCM và lần lượt gia nhập các đoàn Sài Gòn 1, Sài Gòn 3 và Trần Hữu Trang 1. Suốt thời kỳ này, anh có cơ hội được diễn với những danh hài nổi tiếng một thời như Văn Chung, Tùng Lâm, Thanh Hoài, Kim Quang và Ba Vân, học hỏi nhiều từ họ.
Tới năm 1985, Bảo Chung về đoàn cải lương Sài Gòn 1, được vào vai Trần Lôi trong vở tuồng Chắp Cánh Chim Bằng của tác giả Thanh Kim Huệ, đạo diễn Thanh Điền. Thành công của vai diễn này đã giúp anh khẳng định được tên tuổi và khả năng diễn hài của mình với khán giả. Đây còn được coi như vai diễn hài đầu tiên mà anh sử dụng nghệ danh Bảo Chung. Tiếp đó, nam nghệ sĩ tạo được dấu ấn với vai hài nổi bật nhất là ông trưởng ấp trong vở Bài Ca Tìm Mẹ của đoàn cải lương Sài Gòn 2.
Sự nghiệp Bảo Chung sau đó lên như diều gặp gió. Năm 1992, anh được khán giả và độc giả các báo trong nước bình chọn là một trong 10 danh hài được yêu thích nhất trong năm.
Năm 1996, Bảo Chung giành được Huy chương Vàng cuộc thi Danh hài TP.HCM với tiểu phẩm hài Bao Công kỳ cục án. Anh tự sáng tác và diễn các tiểu phẩm hài của chính mình và được khán giả yêu thích, vô cùng đắt show khắp trong và ngoài nước.
Cuối năm 2010, Bảo Chung sang Mỹ định cư và biểu diễn. Tại đây, anh có dịp diễn hài chung với các nghệ sĩ hải ngoại Vân Sơn, Lê Huỳnh, Quang Minh - Hồng Đào, đặc biệt là được gặp lại người bạn diễn cũ Kiều Oanh.
Tuy nhiên, trong vài năm gần đây, Bảo Chung lại về nước hoạt động và sinh sống, hợp tác thân thiết với đạo diễn Khương Dừa.
Mua hơn 50 chiếc ô tô, giờ về quê đánh cá, bán cà phê
Trong thời đỉnh cao sự nghiệp, Bảo Chung kiếm bộn tiền và được biết tới là một trong những nghệ sĩ chơi “siêu xe” hàng đầu showbiz.
Anh nói: “Tính tôi vốn không giữ xe, hồi trước tôi đổi xe liên tục dù đắt tiền đến đâu đi chăng nữa. Tính ra tôi phải đổi đến hơn 50 chiếc xe rồi.
Tôi mê chơi xe lắm. Chính vì đổi xe nhiều như thế nên tôi mới nghèo. Riêng tiền đổi xe đã tốn của tôi đến mấy ngàn cây vàng, lỗ nhiều lắm.
Tôi mua đến tận năm mấy chiếc xe nhưng hiện tại giữ được có hai chiếc, bên Mỹ một chiếc, bên này một chiếc. Tôi cứ đổi liên tục, có chiếc mua chừng nửa tháng là đổi luôn”.
Trong thập niên 90, tất cả những người có tiền đều đi xe bốn chỗ, không ai mua xe hai chỗ như Bảo Chung. Mọi người mua xe bốn chỗ để còn chở gia đình. Rất hiếm người chơi xe hai chỗ như anh, thành ra cứ mỗi lần đổi xe là anh lại lỗ đến một nửa vì chẳng ai mua lại.
Chẳng hạn, Bảo Chung mua một chiếc xe giá 140 ngàn đô (tương đương 3,5 tỷ đồng), bán lại được có vài chục ngàn đô.
Có khi, Bảo Chung vừa mua xe xong, đi đường thấy chiếc khác đẹp hơn là đổi ngay sang chiếc đó dù lỗ cả trăm ngàn đô.
Anh chia sẻ thêm: “Nói vậy chứ đây là đam mê của tôi. Nhiều người đổ tiền vào cờ bạc còn tôi không chơi cờ bạc, chỉ mê xe thôi, tuy lỗ nhưng của vẫn còn, không tán gia bại sản.
Hồi đó tôi ly dị vợ có chia tài sản, tôi nhận 2 căn nhà và 2 chiếc xe, một chiếc đi làm, một chiếc đi chơi.
Nhưng vì phải sang Mỹ định cư vì mấy đứa con nên trong vòng một tháng tôi còn lại có một chiếc xe xấu hoắc, bay luôn cả 2 căn nhà”.
Hiện tại, Bảo Chung sở hữu một biệt thự rộng lớn tại TP.HCM. Mới đây, anh chia sẻ một số hình ảnh về quê sinh sống, bắt cá và mở quán cà phê.
Quán cà phê của Bảo Chung rất rộng, diện tích lên tới cả nghìn mét vuông, nhưng bài trí giản dị, đơn sơ, mộc mạc theo phong cách miệt vườn.
Anh nói: “Hôm nay tôi mở một quán cà phê nhỏ để bán cà phê sạch. Tôi cũng làm một sân vườn để quay phim, cho khách tới chơi, cũng có ao cá, ghe thuyền”.
Tùng Ninh