Albina du Boisrouvray - nghe tên là biết “sinh ra đã ở vạch… phủ kim tuyến”. Cháu của “vua thiếc” Simón Patiño, con một quý tộc Pháp, sống giữa biệt thự, kỳ nghỉ xa xỉ, người hầu như trong phim. Nhưng đời thật thì lạnh như Bắc Cực. Bà kể, cả tuổi thơ chỉ gặp mẹ 15 phút mỗi ngày, và đó còn là 15 phút đầy khoảng cách. Có lần ngã xuống hố thang máy, đầu chảy máu mà mẹ chỉ lo… dính bẩn ghế.

Từ sớm, Albina đã thấy sự lệch pha của cuộc đời: bên trong là khách sạn sang trọng, bên ngoài là người nghèo co ro giữa mùa đông New York. Sự bất công đó ám vào bà, nhưng phải đến khi có con trai François, cuộc sống mới thực sự có ý nghĩa. Anh lớn lên thành phi công cứu hộ, dấn thân vào những điểm nóng để cứu người.
Rồi tai nạn năm 24 tuổi cướp đi người con duy nhất. Albina sụp đổ. Ba năm trầm cảm. Khi cha mất và để lại gia sản khổng lồ, bà quyết định làm điều không ai trong giới siêu giàu nghĩ tới: bán sạch mọi thứ, từ biệt thự đến tranh quý, gom 130 triệu USD và lập Quỹ FXB - mang tên con trai.
Điểm khác biệt: bà không “ngồi bàn giấy”. Albina lội vào khu ổ chuột, vùng chiến sự, bệnh viện HIV/AIDS, dựng nên “Làng FXB” để lo đủ: nhà cửa, y tế, trường học, vốn khởi nghiệp cho các gia đình nghèo. Hơn 20 quốc gia được hưởng lợi từ đó.

Bà bảo: "Tôi đã có quá nhiều. Giờ tôi chỉ giữ những gì cần thiết. Quần áo mặc 50 năm cũng vẫn ổn", bà cười. "Điều quan trọng không phải vật chất, mà là con người và tình yêu".
Không phải ai biến nỗi đau thành sự hàn gắn cho người khác, nhưng Albina làm điều đó đến mức Time phải gọi bà là người “biến nỗi đau riêng thành vàng ròng cho cộng đồng”.